Thứ Ba, 20 tháng 10, 2009

Hội nghị Diên Hồng về cái lưỡi bò 5:

Nó cũng ăn vụng như mình mà. Một thằng nằm im cho một thằng tiếp tục ăn, rồi lại thay phiên nhau ăn dần. Có được hong ta? Sáng mai cho người vẽ cho nó xem.

Còn cái thằng “ắm em đi ca“ tính sao đây. Cái thằng suốt ngày săm soi, lục lọi khắp mọi ngõ ngách, đánh hơi từ trong đến ngoài nhà Lão, những người xung quanh Lão. Có người nhà báo nói rất khá: “Mỹ như một công tử nhà giàu cứng đầu khó bảo” . Nhưng cái vụ thằng con trai cô Việt thì nó cũng chung chăn với mình mà. Nó buông để nó cứu thằng Đài, thằng Hàn… Nên con gái cô Việt mới thịt được thằng anh chứ. Nói chung nó cũng đi đêm. Nó đã đi trước mình từ lâu. Nó có lợi thế về uy lực và tài chính, nên nó mạnh dạn hơn mình. Nó đang dè chừng không muốn cho mình kiểm soát khu vực cũng như không muốn cho mình tạo vị thế đứng đây mà.

Nhưng mình cũng đâu có sợ nó: Thằng kia nó vừa đi đêm với con Nga và thằng Ấn về mà, thành công tốt đẹp rồi thôi. Cả hai thằng đấy đều ngại nó nên cố tập hợp để có thời gian mà củng cố chứ. Còn thời gian để làm thịt thằng “con võ sò” nữa mà. Mình hoãn binh với thằng Ấn, để yên cái vùng tây vực của thằng Âu Dương Phong lại đã, Tân với chả Cương, cứ nằm yên đấy. Còn thằng Nga thì nó thuận là đúng rồi, cái hội Na To nó đang lấn dần đó thôi. Không khôn và phòng vệ thì khốn, tính gì đến mình, mà mình muốn ăn thịt nó chắc cũng khoảng 30 năm nữa. Tính sau đi. Nói chung sau lưng mình phải bình yên cái đã. Sau lưng êm ấm thì mới tính đến chuyện tấn công hướng mặt tiền.

Hè hè có gì mà ngại. Tới đây, Lão lại tự tay bấm ngón giữa nhắc mình không được khinh địch.

Đối sách nào cho nó đây?

Lão thầm nghĩ đối thủ nầy mạnh. Mạnh cả thực lực lẫn tài năng, quan hệ vào hàng cao thủ, đối ngoại tuyệt vời. Sức dài vai rộng, lại lắm tiền của. Đối sách với nó cần phải có binh pháp, từ đó tìm ra phương pháp để đối phó với thằng nầy. Chớ dại mà đưa cái đầu liều ra là nó đập cái rụp liền à.

Rõ ràng trong ba mươi sáu chước của lão Tôn Tử thì:

Dương Đông kích Tây (đánh lạc hướng đối phương) có lẽ vận dụng nó là hay nhất cho trường hợp nầy. Ta nên theo
Kế nầy mà reo hò giả vờ như thật sự đánh vào phía đông cái lưỡi bò, nhưng chủ yếu lại đánh vào phía tây nơi đang có bô – xít. Kế nầy là diệu sách, bởi vì trong tất cả mọi “vấn đề “ của xã hội, từ chiến trường, thương trường, chính trường cho đến tình trường; nếu muốn điều này nhưng lại giả làm điều kia, nói điều này mà làm điều nọ, ấy là "Dương đông kích tây" vậy.

Kế này mờ ảo vô song. Nó rất khó biết, khó đoán, bị đánh bất ngờ. Kế này nhằm chuyển mục tiêu để lừa dối đối phương, khiến cho địch sơ ý, lừa lúc bất ý tấn công kẻ không chuẩn bị. “

Lão nghĩ bụng. Cái nầy dùng được.

Trong lúc cái bô- xít ở Tây Nguyên đang gặp sự phán đối của dân chúng. Công luận xem ra không thuận. Mấy thằng kia làm cái vụ nầy kém quá. Chật vật mãi, vẫn chưa đâu vào đâu. Lão thở dài thành tiếng.

Phải. Phải rồi. Có cái lưới bò nầy. Phải làm cho cái lưỡi bò nầy chấn động dư luận, qua đó kéo sự chú ý của mọi người hướng về đó, mà đưa cái bô-xít đi vào lãng quên. Theo đó ta cứ việc đưa nhân công của ta, thứ nhân công biết dùng dao và cầm súng ấy, nên tăng thêm cho nhiều vào. Cho nó ngồi chơi hay làm gì ở đó cũng được. Khi thời cơ đến ta tạo cho chúng nó đục từ trong ra.

Mặt khác, theo tin từ cô con dâu nhà nầy (con gái cô Việt) thì dạo nầy nghe chừng lòng dân không thuận. Viết thư cho con trai Lão mà có vẽ mệt mõi lắm. Nó quên mất cái cốt lõi việc nhân nghĩa cốt ở yên dân.

Nó quên càng tốt, dễ sai bảo. Yên tâm qua vụ lưỡi bò nầy thì xong hết. Người dân còn phải lo nước đâu uống, cá đâu ăn, tắm giặt bằng gì? . Thì làm gì nghĩ đến chuyện đấu tranh với đòi nầy đòi nọ. Ăn còn phải tính nữa là. Lúc đó thì tôn với chả giáo, dân với chả chủ. Qua đó bớt cho tụi nó tí gánh nặng. Mình là cột trụ mình cũng nên tính cho nó. Với lại không hậu thuẩn cho nó thì nó làm gì có đất sống. người nhà con Việt nó nổi loạn lên liền ấy chứ. Thôi kế nầy là đẹp rồi. Mình vừa lợi mà con nó cũng êm, nói chung kế nầy có lẽ giờ đây nên gọi là kế chu toàn mới phải.

Thằng "ắm em đi ca" mạnh hả. Được rồi, kế nầy đây. Mà mình vẫn đang làm ấy thôi. Nó ra sao nhỉ. Lão lật mấy quổn sách bằng tre nữa ra xem. Lão đọc nhâm nhẩm:

Còn tiếp